...

...

DĨ VÃNG

Thứ Bảy, 21 tháng 2, 2015

NGƯỜI ĐI NHẶT NỖI BUỒN...



Không ai có thể biết mỗi sáng thức dậy chuyện gì sẽ xảy ra. Ta đang sống nhưng cái chết vẫn song hành ở một đường đi khác. Không biết bao giờ đặt chân lên cái ranh giới hư ảo mà người đời vẫn nói.
Ta ao ước rằng lúc tim ngừng đập sẽ được thanh thản nhắm nghiền mắt xui tay, nhìn người ta tiễn biệt một đoạn đường…
Sự ra đi là mãi mãi, là vĩnh viễn, dù có khăng khít yêu thương. Chỉ mong rằng không bao giờ phải ôm lấy ngực trái rồi rên rỉ những nuối tiếc. Sống và chết – xa mà gần lắm, ngày hôm nay hãy sống như thể lần cuối cùng!
Khi biết mình không thể thở nữa, cũng là khi bất lực nhìn khát vọng đứt đoạn, nhìn thương mến gãy nữa đường. Cố gắng cũng không có đường trở về nữa… Có nuối tiếc cũng đã chấm hết… Trái tim đã rỗng, linh hồn đã thoát xác…
Cái chết có mùi vị ra sao?
Không ai có thể biết được nhưng người còn sống đã nếm được mùi vị mất mát. Có người vừa đến đã đòi bỏ đi tức khắc, bỏ cuộc đời, bỏ một người đứng lại với tháng năm...


Cứ lặng lẽ thở dài
Cứ lặng lẽ buồn 
Tự khâu vá vết thương lòng 
Cho mệt nhoài cảm xúc.
Tết đã rảnh còn buồn...

Thứ Tư, 18 tháng 2, 2015

CHIỀU BA MƯƠI...

Anh ơi em nhớ anh vô cùng tâm trạng của em bây giờ chỉ biết để nước mắt rơi,đã gần giao thừa em vẫn ngồi lặng lẻ, chưa bao giờ em thấy đau khổ như đêm nay...
Một hạ duyên hay cười bây giờ chỉ còn lại một tâm hồn khô đét với nổi đau đặc quánh,nơi cõi mênh mông nào đó anh có thấy em khóc không?

Lạnh lẽo sương rơi đầy nơi đó,
Em ở nơi nầy dạ xót xa
Nghe tiếng nỉ non côn trùng hóa
Tim em nức nở gọi... Anh à!

Số phận chia rẻ đôi mình em vẫn biết vậy,em phải đi tiếp và làm những việc mà Anh bỏ dở dang,gánh trên vai trách nhiệm nặng nề em không sợ mà em sợ nơi Anh nằm ẩm lạnh thiên thu...

Em không bên anh lúc giao thừa
Dù cõi xa nào em vẫn thương
Rồi mai rồi mốt rồi xa nữa
Vẫn mãi bên em một bóng người.

Mệt mỏi với những ngày cận tết em mệt mỏi lắm Anh ơi, còn ai để em chia sẻ còn ai mừng rở thấy em về và không còn ai hết cuộc đời nầy, em sẻ lặng buồn theo ngày tháng giữa hư không...


Chiều ba mươi tết em ngồi đây
Cô đơn lạnh giá đón xuân gầy
Từng cánh buồn rơi hòa trong gió
Nghe mảnh hồn tan khóe mắt cay

..............

Mưa bay rắc rắc từng hạt nhỏ
Em vẫn một mình với lẻ loi
Người vui hớn hở chào năm mới
Xuân đến sao sầu mãi không nguôi?



............................................................



Đêm nay tâm dạ não nề
Mai Xuân sao vẫn ê chề gió đông.
Rượu đào uống cũng như không 
Đôi dòng lã chã phấn hồng vấn vương,
Xuân sang quạnh quẽ đêm trường
Một mình lạnh lẽo, chiếu giường buồn tênh
Người xa vạn kỉ mông mênh
Còn tôi một bóng lãng quên cuối trời
Cánh hoa xuân cũng buồn rơi
Thì thôi thôi nhé còn chờ xuân chi?




Thứ Bảy, 10 tháng 1, 2015

....

Anh à từ hôm qua tới giờ em buồn quá,sống trên đời nầy đối diện với bạc bẻo do chính người thân làm tổn thương ,em luôn che dấu sự thật bỡi vì em không muốn ai biết mặt trái của mọi sự việc,em đã khóc thật nhiều khi biết được bao lâu nay em vì tình cảm mà u mê,thương Mẹ và anh em đâu phải là cái tội,em đang mắc phải cái tội vì lo cho gia đình hơn bản thân,chẳng thà cay đắng nhưng đó là sự thật còn hơn ngọt ngào mà là sự dối trá,không ai suy nghĩ và không ai hiểu rằng cuộc sống của em phải trả giá  như thế nào.
Anh ơi nơi cõi vi vu nào đó anh có thấy em khóc không? Anh không còn chia sẻ với em khi em buồn ,bây giờ đây sự cô đơn đang dày vò tâm trí và em có thể đột quỵ bất cứ lúc nào,đầu óc căng ra như vỡ tung,hằng ngày lo bôn ba để mưu sinh ngoài ra còn có các con,em không là người yếu đuối nhưng bây giờ em đã mềm nhũng ra rồi,đáng lý ra em phải chà đạp lên cái lý lẽ mà cái lý đó không ai bắt buột phải nghe .
Anh ơi ra đi như anh thật thanh thản,em không thể nghe lời anh đùm túm về ngoại mà sống như lời trăn trối,bạc lắm anh ơi,nói ra mang tội còn không nói ra thì hiểu đại khái từ hồi nào tới giờ em bị người thân lợi dụng đến không tiếc,thế thái nhân tình cái gì cũng có thể nhưng như vầy là sao ? Và tại sao em ra nông nổi nầy,em đã nhiều lần tự hỏi tại sao?

Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

...



Chiều nay lòng hoang mang như có chuyện gì đó không ổn,em buồn lắm anh ơi tuy mình vẫn thường xa nhau và em cũng quen rồi với hiu quạnh.SÀI GÒN nơi phồn hoa náo nhiệt nhưng em suốt đời sống trầm lặng .Từ khi em về quê anh vẫn chưa biết nơi em ở và làm việc, hơn một năm rồi thay đổi ba lần cõi vi vu nào đó anh có nhìn thấy em đang đau khổ thế nào không.?
Cô đơn thì có gì lạ đâu,từng chiếc lá rơi cũng làm em đau ,từng ngọn gió lùa lòng em se sắc,em nhớ nhiều lắm khi trời kéo mây mù anh thường nói với em "Duyên ơi em đừng làm thơ nữa ông trời ổng mưa đó" như thật như đùa đúng vậy em hay thơ thẩn với vạn vật thiên nhiên từng cành cây ngọn cỏ cũng làm em xao xuyến lòng.
Chiều nay gió thổi nhiều, anh nằm nơi đó không có gió nhưng sương rơi dầy làm anh lạnh lắm phải không?




Theo nỗi nhớ xuôi miền viễn cảnh.
Lượm yêu thương trên dấu cỏ xanh
Bước cô đơn giữa đêm huyền quạnh
Giọt tình buồn lén vỡ bay nhanh !

Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014

NHỚ...










Tơ duyên trời đất đã định rồi
Anh đi… Em ở lệ dầm tuôn..!
Yêu thương vụn vỡ như bọt nước
Tắc lịm nụ cười đắng bờ môi.

Trăm năm xây đắp mộng cuộc đời
Tan thành mây khói một chiều mưa
Vui buồn nhân thế đời có lẽ
Cạn chén sầu tương giã biệt người...


.





Thôi thế từ nay cách biệt rồi
Phương trời nơi ấy cõi phiêu du
Từ ly nức nỡ tình chung cạn
Di ảnh ngậm ngùi một bóng thôi…

Vạn lý phong sương vạn lý sầu
Mộng ước chôn vào đáy huyệt sâu
Ai người thấu hiểu lòng Duyên vỡ
Trọn kiếp tâm tư mãi nghẹn ngào






Trăng khuyết lại tròn…anh biết chăng?
Nhớ lắm người thương dáng thu sầu
Sương khuya lơ lững đan hồn mộng
Thời gian ta có được bao lâu?
Đêm nay nhung nhớ tràn đêm mộng
Canh tàn xa xót nhói lòng đau
Khuê phòng rũ bóng tình rơi lệ
Nhớ người thao thức suốt đêm thâu



 

 

Vĩnh biệt Anh...


                    phan thị hạ duyên

Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

HOA CAU nè ....









 photo Hoacau1_zps9c545349.jpg 




Người xưa nay vẫn còn đây 
Tình xưa vẫn cứ từng ngày nở hoa  
Hương cau vẫn cứ đậm đà  
Mối tình ngày ấy vẫn là tình xưa
Hoa cau vẫn nở đúng mùa

Vẫn hương thơm vẫn gió đùa chiều quê  



   photo ff.gif

VẤN VƯƠNG !