...

...

DĨ VÃNG

Thứ Bảy, 21 tháng 2, 2015

NGƯỜI ĐI NHẶT NỖI BUỒN...



Không ai có thể biết mỗi sáng thức dậy chuyện gì sẽ xảy ra. Ta đang sống nhưng cái chết vẫn song hành ở một đường đi khác. Không biết bao giờ đặt chân lên cái ranh giới hư ảo mà người đời vẫn nói.
Ta ao ước rằng lúc tim ngừng đập sẽ được thanh thản nhắm nghiền mắt xui tay, nhìn người ta tiễn biệt một đoạn đường…
Sự ra đi là mãi mãi, là vĩnh viễn, dù có khăng khít yêu thương. Chỉ mong rằng không bao giờ phải ôm lấy ngực trái rồi rên rỉ những nuối tiếc. Sống và chết – xa mà gần lắm, ngày hôm nay hãy sống như thể lần cuối cùng!
Khi biết mình không thể thở nữa, cũng là khi bất lực nhìn khát vọng đứt đoạn, nhìn thương mến gãy nữa đường. Cố gắng cũng không có đường trở về nữa… Có nuối tiếc cũng đã chấm hết… Trái tim đã rỗng, linh hồn đã thoát xác…
Cái chết có mùi vị ra sao?
Không ai có thể biết được nhưng người còn sống đã nếm được mùi vị mất mát. Có người vừa đến đã đòi bỏ đi tức khắc, bỏ cuộc đời, bỏ một người đứng lại với tháng năm...


Cứ lặng lẽ thở dài
Cứ lặng lẽ buồn 
Tự khâu vá vết thương lòng 
Cho mệt nhoài cảm xúc.
Tết đã rảnh còn buồn...

Thứ Tư, 18 tháng 2, 2015

CHIỀU BA MƯƠI...

Anh ơi em nhớ anh vô cùng tâm trạng của em bây giờ chỉ biết để nước mắt rơi,đã gần giao thừa em vẫn ngồi lặng lẻ, chưa bao giờ em thấy đau khổ như đêm nay...
Một hạ duyên hay cười bây giờ chỉ còn lại một tâm hồn khô đét với nổi đau đặc quánh,nơi cõi mênh mông nào đó anh có thấy em khóc không?

Lạnh lẽo sương rơi đầy nơi đó,
Em ở nơi nầy dạ xót xa
Nghe tiếng nỉ non côn trùng hóa
Tim em nức nở gọi... Anh à!

Số phận chia rẻ đôi mình em vẫn biết vậy,em phải đi tiếp và làm những việc mà Anh bỏ dở dang,gánh trên vai trách nhiệm nặng nề em không sợ mà em sợ nơi Anh nằm ẩm lạnh thiên thu...

Em không bên anh lúc giao thừa
Dù cõi xa nào em vẫn thương
Rồi mai rồi mốt rồi xa nữa
Vẫn mãi bên em một bóng người.

Mệt mỏi với những ngày cận tết em mệt mỏi lắm Anh ơi, còn ai để em chia sẻ còn ai mừng rở thấy em về và không còn ai hết cuộc đời nầy, em sẻ lặng buồn theo ngày tháng giữa hư không...


Chiều ba mươi tết em ngồi đây
Cô đơn lạnh giá đón xuân gầy
Từng cánh buồn rơi hòa trong gió
Nghe mảnh hồn tan khóe mắt cay

..............

Mưa bay rắc rắc từng hạt nhỏ
Em vẫn một mình với lẻ loi
Người vui hớn hở chào năm mới
Xuân đến sao sầu mãi không nguôi?



............................................................



Đêm nay tâm dạ não nề
Mai Xuân sao vẫn ê chề gió đông.
Rượu đào uống cũng như không 
Đôi dòng lã chã phấn hồng vấn vương,
Xuân sang quạnh quẽ đêm trường
Một mình lạnh lẽo, chiếu giường buồn tênh
Người xa vạn kỉ mông mênh
Còn tôi một bóng lãng quên cuối trời
Cánh hoa xuân cũng buồn rơi
Thì thôi thôi nhé còn chờ xuân chi?